Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2015
TNTND - Tự
Đại Đức Kính Nguyên năm thứ ba, quả nhiên là thời gian hỗn loạn.
Hoa tuyết, từng đóa từng đóa từ thinh không rơi xuống, tinh tế mà vỡ, theo gió mà bay.
Tuyết lớn thì chỗ nào cũng như nhau, thi nhau tản ra trên không rung, còn hơn cả hoa liễu nhờ gió nổi lên ---- mấy trăm năm trước cũng vào một ngày tuyết rơi, một câu đối của nữ tử, khiến cho tứ tọa kinh phục.
Tạ Đạo Uẩn --- đại tài nữ, nhận được sủng ái của Tạ An, danh truyền thiên cổ, chính là tài văn chương của nàng, lại không thể nói đến hạnh phúc nàng. Tạ An văn thao võ lược, bất thế anh danh, đối diện với hôn nhân bất hạnh của cháu gái, cũng đành bất lực. Chẳng lẽ, nử tử thật sự phải vô tài mới có đức sao?
Tuyết vẫn cứ rơi, trắng xóa tán tán, lý ra nên phi thường xinh đẹp. Xinh đẹp là phải ngồi trong căn phòng ấm áp, cạnh lò sưởi, vùi mình trên giường ấm chăn êm, nằm dài trên giường, ngắm nhìn vẻ đẹp trong nhàn tản.
Lúc này đây, tuyết hóa thành nước, từng giọt từng giọt một rơi lên áo y, tóc cũng ướt, trải trên mặt đất. Năm xưa căn bản không thể tha thứ cho bụi bẩn, lúc này cũng hiểu được không nên quan tâm.
Y đói bụng tới nỗi không nghĩ được gì. Ban ngày có người qua đường, có người ném cho mấy đồng, có người ném bánh mì, lấy tiền ngại mệt, lấy bánh ngại bẩn, cũng chưa từng cử động. Hiện tại cũng đã muộn rồi, chợ tan, y trơ mắt nhìn tuyết đáp xuống từ trời cao, nghe bụng mình kêu càu nhàu, kinh ngạc nhìn không trung.
Tuyết rơi trắng như vậy, gột đi mọi vết bẩn đen. Không có ánh trăng, nhưng vẫn sáng ngời như cũ, tựa hồ như trăng trên trời vẫn chiếu sáng ngời.
Vừa lạnh vừa đói, vừa không muốn cử động. Vết thương trên người chưa lành, nhàm chán nhớ lại mình bị Thất Hùng đánh, quả nhiên đôi khi ngạc nhiên trước năng lực chính mình. Thất Hùng thành danh lâu như vậy, không dạng người hòa nhã gì. Bị Thất Hùng dùng Thực Dương Công khóa lại chân khí, lần đầu nếm trải tư vị không có chân khí hộ thể dưới trời tuyết, nguyên lai cảm giác có thể chết cóng là thế này.
Y ngáp một cái, xa xa có một cỗ kiệu đi tới. Đã trễ thế này mới về. Xem hộ vệ đi cùng kiệu, phải là nhà giàu có.
Cỗ kiệu đến cạnh hắn, đi sát người. Một lát, cỗ kiệu lại lùi lại.
Thần trí y đã mơ hồ, hoàn toàn không nhớ rõ sau đó xảy ra chuyện gì.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét